KHO THƯ VIỆN 🔎

Canh buom do tham chua xac dinh

➤  Gửi thông báo lỗi    ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạm

Loại tài liệu:     PDF
Số trang:         77 Trang
Tài liệu:           ✅  ĐÃ ĐƯỢC PHÊ DUYỆT
 













Nội dung chi tiết: Canh buom do tham chua xac dinh

Canh buom do tham chua xac dinh

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhvà gắn bó với nó có lẽ còn thân thiết hơn là con với mẹ. Nhưng cuối cùng thì anh phải bỏ con tàu.Chuyện xảy ra như thế này. Vào một trong những chuyến

về thám nhà hiếm hoi, anh không thấy chị Mê-ri, vợ anh, từ xa đứng trên ngưỡng cừa vẫy vẫy tay, rồi sau đỏ chạy tới đón anh, thờ hồn hển chừng như đứ Canh buom do tham chua xac dinh

t hơi. Bên chiếc giường trẻ con - đồ vật mới trong căn nhà nhỏ của Lông-gren - anh chì thấy bà hàng xóm với dáng ve đầy xúc động.-Đã ba tháng rồi tôi

Canh buom do tham chua xac dinh

phải chăm sóc nó đẩy, - bà hàng xóm nói, - anh hãy nhìn con gái anh đi!Lông-gren lặng người, cúi xuống đứa trẻ tám tháng đang chăm chăm nhìn bộ râu dà

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhn buồn thảm, chốc chốc dừng lại nựng đứa bé và qua? quyết rằng Mê-ri đã được lên thiên đường. Khi Lông-gren biết rõ câu chuyện thì thiên đường đối vời

anh chẳng sáng sủa hơn nhà chứa củi là bao nhiêu, và anh nghĩ rằng nếu như bây giờ có ca? vợ anh thì ánh lửa của chiếc đèn nhò cỏ thể là một niềm vui Canh buom do tham chua xac dinh

không gì thay thế được đối với người phụ nữ đã đi vào xứ sờ huyền bí.Chừng ba tháng trước, người mẹ trè gặp phải chuyện không may. Hơn nừa số tiền Lô

Canh buom do tham chua xac dinh

ng-gren để lại, Mê-ri đã tiêu tốn vào việc chữa chạy sau lần đẻ khó, vào việc chăm sóc sức khoẻ cho đứa trẻ sơ sinh. Thêm nữa, Mê-ri lại đánh mất một

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhán rượu, có một cửa hàng tạp hoá nhỏ. Y được coi là kẻ giàu có.Mê-ri đến nhà y vào lúc sáu giờ tối. Gần bày giờ, bà hàng xóm gặp chị trên đường đến th

ị trấn Li-xơ. Mê-ri vừa khóc vừa buồn bã kể rằng chị phái đi lên phố để cầm chiếc nhẫn cưới. Chị nói thêm rằng Mê-néc đồng ý đưa tiền cho chị, nhưng đ Canh buom do tham chua xac dinh

òi chị phái yêu hắn. Mê-ri đành về không.- Nhà cháu không còn gì ăn, bác ạ, - chị nói với bà hàng xóm. -Cháu phải đi lên phổ cố kiếm về ít tiền, rồi h

Canh buom do tham chua xac dinh

ai mẹ con gắng lần hồi cho đến khi nhà cháu về.Tối hôm đó trời vừa rét vừa có gió thôi, bà hàng xóm đã không ngăn được Mê-ri đi lên phố vào ban đêm. “

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhcũng mất ít nhất ba giờ, nhưng Mê-ri không nghe theo lời khuyên cùa bà hàng xóm. “Thoi, cháu không muốn quay qua? các bác nữa, - Mê-ri nói, -gần như n

hà nào cháu cũng từng vay bánh mì, chè hay bột. Đem cầm chiếc nhẵn này là xong thôi bác ạ”. Mê-ri đi lên phố về, đến hôm sau thì lên cơn sốt cao, mê s Canh buom do tham chua xac dinh

ảng. Trời đệm lạnh giá đã làm chị bị viêm phổi nặng - theo lời ông bác sĩ trên phố được bà già tốt bụng mời về cho biết. Một tuần sau, chiếc giường đô

Canh buom do tham chua xac dinh

i của Lông-gren đã trống không, bà hàng xóm đã dọn sang nhà anh ở để chăm sóc trẻ. Đối với một người đàn bà goá bụa cô đơn như bà thì việc đó không kh

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinh đứa bé đi chưa vững thì bà hàng xóm còn ở lạitrong nhà Lông-gren, thay thế người mẹ quá cố chàm sóc nỏ. Nhưng khi A-xôn đi vững, bước qua được ngưỡng

của thì Lông-gren quyết định sẽ tự mình nuôi dạy đứa trẻ. Anh cam ơn bà hàng xóm đã tận tình giúp đỡ anh. Rồi từ đây, anh sống cuộc đời cô đơn của ng Canh buom do tham chua xac dinh

ười goá vợ, tập trung tất ca? ý nghĩ, hi vọng, tình cảm và kỷ niệm của mình vào đứa trẻ.Mười năm sống nay đây mai đó chỉ đem lại cho anh một số tiền r

Canh buom do tham chua xac dinh

ất nhỏ. Anh bắt đau làm viẹc. ít lâu sau, trong những cửa hiệu trên phố đã thấy bày bán nhữ'ng đồ chơi do chính tay anh khéo léo làm ra -nhũ'ng chiếc

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhc đã phần nào thay thế cho anh cuộc sống ồn ao ngoài cảng, thay thế được lao động đầy thơ mộng cùa những chuyến đi biển. Bằng công việc đó, Lông-gren

đã kiếm tiền để hai bố con có thể sống một cách tằn tiện, vốn là người ít giao du, sau khi vợ mất, Lông-gren lại càng trở nên kín đáo, ít cởi mở hơn. Canh buom do tham chua xac dinh

Vào những ngày lễ, thỉnh thoảng người ta thấy anh trong quán rượu, nhưng anh không bao giò’ ngồi mà chỉ vội vàng uống một cốc rượu ngay tại quầy rồi r

Canh buom do tham chua xac dinh

a về, đáp lại lời thám hỏi của mọi người một cách vắn tắt: “Xin chào”, “Tôi đi nhé”, Vâng", “Cũng thường thôi”. Anh không thích tiếp khách. Khi có khá

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinht lý do nào đó để cáo từ. Phần anh cũng không thăm ai, vậy là giữa anh và dân làng có cái gì đó lạnh lùng ngàn cách. Nếu như việc làm đồ chơi cùa anh

phụ thuộc nhiều vào công việc của dân làng thì quan hệ như thế có thề đem lại cho anh nhiều khó khăn. Thức àn dự trữ và các thứ hàng cần thiết anh mua Canh buom do tham chua xac dinh

trên thị trấn - Mê néc không thể khoe khoang được rằng Lông-gren đã mua hàng ở cửa hiệu của y, dụ chỉ là một bao diêm. Anh tự mình làm mọi việc trong

Canh buom do tham chua xac dinh

nhà và tỏ ra rất chịu khó nuôi dạy con gái, một việc vốn phức tạp, không phải của đàn ông.A-xôn đã lên năm tuổi. Khi em ngồi trên đùi Lông - gren, ch

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhát áy gợi nhớ đến con gấu thắt đai xanh đang vụng về nháy múa. Vào thời gian đỏ cỏ một chuyện xày ra bao trùm bóng đen lên ca? hai bố con.Dạo ấy là đầ

u mùa xuân, thời tiết còn khắc nghiệt như mùa đông, nhưng theo một kiều khác. Khoảng ba tuần liền, gió bấc từ phía biền thồi mạnh về miền đất lạnh.Thu Canh buom do tham chua xac dinh

yền đánh cá được kéo lên bờ, xếp thành dãy dài trên bãi cát trắng tựa như vây lưng những con cá khổng lồ. Không ai dám đi biển lúc tiết trời như thế.

Canh buom do tham chua xac dinh

Trên con đường duy nhất ờ làng chẳng mấy khi gặp người nào rời khòi nhà. Cơn lốc lạnh lẽo tù’ nhũmg ngọn đồi ven bien thổi thốc vào chân trời trống tr

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhgày gió bấc ấy lại làm Lông-gren thích ra khỏi căn nhà nhỏ ấm cúng hơn là vào những ngày mặt trời toa? ánh vàng xuống mặt biển và làng Ca-péc-na. Lông

-gren đi đến chiếc cầu nhỏ dựng trên những hàng cọc dài, rồi đứng 0’tận cuối cầu mà ngậm tầu hút thuốc dưới trời gió rét. Anh nhìn những con sóng bạc Canh buom do tham chua xac dinh

đầu nối tiếp nhau đang dữ dội tràn vào bờ tung bọt trắng xoá, những đợt sóng chạy ầm ầm lan khắp vùng chân trời dông bão đen ngòm hệt như một đàn quái

Canh buom do tham chua xac dinh

vật hung dữ đang lồng lộn trong cơn tuyệt vọng tìm đến một niềm an ùi xa xôi. Những tiếng ầm ào, từng loạt cột nước dựng lên và ca? những luồng gió t

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhđưa anh vào giấc ngủ thật say.Có lần, vào một trong những ngày ấy, đứa con trai mười hai tuồi của Mê-néc tên là Khin trông thay chiếc thuyền của bố bu

ộc dưới cầu bị sóng xô vào chân cầu chực làm vỡ mạn thuyền, bèn về nói lại vói bố. Trước lúc cơn bão kéo đến, Mê-néc quên kéo thuyền lên bờ cát. Y lập Canh buom do tham chua xac dinh

tức chạy ra ngoài biển và nhìn thấy Lông-gren đang đứng hút thuốc tận cuối cầu, lưng quay về phía y. Ngoài bơ biển, ngoài họ ra, không còn ai. Mê-néc

Canh buom do tham chua xac dinh

ra đến giữa cầu, bước xuống con nước nhưđang sôi sục và tháo dây buộc thuyền. Y đứng trên thuyền, tay lần những chiếc cọc đõ' cầu và đưa thuyền vào b

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhền. Bây giờ thì dù có vươn ca? người, y cũng không thể với tới chiếc cọc gần nhất nữa. Sóng gió chao đảo chiếc thuyền, cuốn nó vào không gian chết chó

c. Thấy thế, Mê-néc định nhảy xuống nước để bơi vao bờ, nhưng quyết định của y đã quá muộn, bởi vì con thuyền đã trôi ra một quãng xa ngoài phía cuối Canh buom do tham chua xac dinh

cầu, nơi nước sâu sóng to chắc chắn sẽ dìm y chết. Khoáng cách giũ'a Lông-gren và Mê-néc đang bị cuốn ra ngoài xa lúc ấy chỉ chừng mười xa-giên. cỏ th

Canh buom do tham chua xac dinh

ể cứu được Mê-néc, bởĩ vì ngay cho Lông-gren đứng có một cuộn dây to treo ờ đấy. Người ta đe sẵn cuộn dây ở đó để phòng khi thuyền về bến gặp sóng giỏ

CÁNH BUỒM ĐÓ THAMCHƯƠNG 1: Lời tiên đoánLông-gren là thuỷ thủ của con tàu “ô-ri- On” chỏ’ được ba trăm tấn. Anh đã làm việc trên con tàu đó mười năm v

Canh buom do tham chua xac dinhdây xuống đi!Lông-gren im lặng, thản nhiên nhìn Mê-nệc đang luống cụống trong thuyen. Chỉ có khói thuốc lá toa? ra nhiều hơn trên chiếc tâu của anh. A

nh chậm rãi bỏ chiếc tầu, như đề nhìn rõ hơn điều đang xảy ra.-Lông-gren! - Mê-néc kêu cứu. - Nghe thấy ta gọi chứ? Ta sắp chết đến nơi rồi, cứu ta vớ Canh buom do tham chua xac dinh

i!Nhưng Lông-gren không nói với hắn một lời nào, dường như anh không nghe thấy tiệng gào tuyệt vọng của hắn. Chừng nào chiếc thuyền chưa bị cuốn ra xa

Canh buom do tham chua xac dinh

đến mức tiếng kêu cứu của Mê-néc không còn nghe thấy nữa, chừng ấy Lông-gren còn đứng yên khônạ nhúc nhích. Mê-néc khóc rống lên vì sợ, van nài Lông-

Gọi ngay
Chat zalo
Facebook