KHO THƯ VIỆN 🔎

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

➤  Gửi thông báo lỗi    ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạm

Loại tài liệu:     PDF
Số trang:         146 Trang
Tài liệu:           ✅  ĐÃ ĐƯỢC PHÊ DUYỆT
 











Nội dung chi tiết: Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh trong người do nhiều việc phải lo lắng quá nên hay gắt gỏng. Tại sức khỏe kém nên đâm ra như bị thần kinh vậy đó, co người đỡ đần là hết bệnh liền.Th

ấy bà Thuận Phát nói tới nói lui rồi cũng lái về mục đích chính bà Công ái ngại cố thuyết phục lần nũ’a sao cho bá ta khỏi Phiền:-Ch ị để tôi hỏi lại Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

ỷ Khuê An coi sao, rồi quyết định nghe chị. Chứ nó vừa đậu vô trường sư phạm xong, tự dưng lại bắt nó nghĩ ngang để lấy chồng, sợ nỏ không chịu đâu.Ba

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

Thuận phát cau mày:- Chị là mẹ thì nói con phải nghe, có đâu hỏi ý kiện tới lui vậy? Nếu nó không chịu thì thôi luôn vụ này à. Kẹt hết công chuyện củ

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh từ hồi chồng tôi qua đời đến bây giờ, nhò’ vậy mà tôi mói nuôi mỗi mấy đứa con khôn lớn. Hễ chị cần gì là tôi làm cho được đẻ chị vui, nhưng riêng ch

uyện này thì lại liên quan đến hạnh phúc cả đời của con tôi, thành ra tôi phải đắn đo dò ý nó chứ đâu phải tôi không biết điều hả chị?Nghe người bạn t Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

hân từ thuở thiếu thời nói vậy bà Thuận Phát có sẽ ân hận vì sự quá lời của mình nên lắc đầu thở ra chứ không nói thêm tiếng nào nữạ. Im lặng một lúc,

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

bà Công hỏi lại bà Thuận Phát: Trên thành phố thiểu gì chỗ xứng đáng, sao chị không hỏi cho thằng Mằn mà lặn lội về đây cho khồ thân vậy chị Hương?B

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinhc lại:-Đặt trường họp chị là tôi có thằng con trai nổi tiếng ăn xài hơn là chịu làm ăn, thì chị có muốn rước mấy đứa con gái cùng loại đó về cho nỏ ph

á tan mạt hết của cải luôn không? Hay là phải chọn một cô con dâu hiền lành, nề nếp lại chịu thương chịu khó biết chắt chiu vun vén nhà chồng chứ?Nh ậ Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

n được cầu trà lời thắng thắn và phũ phàng vào lúc mình không hề mong đợi này, bà Công lặng người đi, không nói được lòi nào, chì hướng ánh mắt van vì

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

lẫn băn khoăn về phía bà Thuận Phát thay muôn câu nói.Đón được tia nhìn khắc khoải đầy tội nghiệp ấy, bà Thuận Phát chùng lại, nắm tay bạn nói khẽ kh

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinhg tôi mà tiến hành sớm đám cưới, thằng Mân sống có trách nhiệm hơn, lo tu tình làm ăn thì là phúc ba đời cùa nhà tôi đó.Đ ã nói vậy tức là hết lý hét

tình rồi, chưa kể đến việc bà Thuận Phát( hay bà Hường theo cách bà Công gọi) đã hạ mình nần nĩ người bạn gái mấy chục năm của mình. Riêng chuyện gọi Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

bằng tên hoi con gái của bà Công, tức là bà Thuận Phát đã khôn khéo gợi lại tình bạn thuờ của hai ngươi với biết bao kỷ niệm ấu thơ. Bị bao vây đủ mọi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

phía như thế bà Công còn cách nào để chống đỡ được kia chứ? Nhìn nét mặt bà Công, bà Thuận Phát biết mình đã thành công đến chín mươi chín phần trăm

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinhhị sợ conAn c ực chứ. Người làm đầy nhà ho một tiếng là họ lo quýnh lên, lật đật chạy tới rồi. Nếu như nó muốn học hành thêm gì thì để ồn định đâu ra

đó rồi, còn son rỗi không con cái thì cứ việc đi học, đâu ai cầm cản chứ?-Chính câu I ời hứa hẹn này đã làm sụp đồ hoàn toàn bức tường chống đờ của bà Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

Công, bởi không còn lấn cấn chuyện học hành dở dang của con gái nữa, chứ bà hoàn toàn không nhận ra sự khôn khéo "nắm đằng chuôi" của bà Thuận Phát k

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

hi hứa sẽ cho Khuê An đi học với điều kiện: còn son rỗi.Cỏ mấy khi vợ chồng mới cưới mà chậm có con đến độ để vợ tung tăng ôm cặp đến trường học bao g

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinhối diện với con gái, bà Công xua qua một bên những chuyện còn lấn cấn sang một bên, cố thuyết phục con xuôi lòng: Khuê An à! Bác gái đã hứa với mẹ là

cho con đi học lại khỉ có điều kiện. Nhà người ta giàu có, đâu kẻ ăn người ở mà sợ cực hả con?Khuê An bu ồn so, hai tay bó gối, cố năn nỉ lần chót:-Co Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

n hoàn toàn không quen biêt gì với anh Man, rồi tự nhiên lấy làm chồng khơi khơi vậy đâu có tình cảm gì thì làm sao có hạnh phúc được hả mẹ.Bà Công ní

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

n I ặng lúc lầu trước cái sự thật hiển nhiên mà con gái nêu ra ấy. Tuy nhiên, với kinh nghiệm và uy thế của người mẹ, bà vẫn dễ dàng vượt qua bằng câu

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinhược sung sướng. Gia đình Thuận Phát giàu có, nhân hậu, gà con về đó thì mẹ yên tâm. Chứ để tự tụi con chọn lựa rồi gặp đứa không ra gì thì bao công sứ

c của mẹ hy vọng vô con hóa ra đổ sông đỏ biên hết sao?Khuê An s ợ nhất là nghe lời kề lể của mẹ về quá trình cực khổ nuôi đàn con mà thiểu vắng người Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

cha. Cô luôn cảm thấy mình hoàn toàn phục tùng ý của mẹ mỗi khi bà giở chiêu bài đặc biệt này ra. Lần này, vân đề đặc biệt quan trọng, ảnh hưởng đến

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

cả cuộc đời cùa cô không cân nhắc sao được?Vì vậy, dù biết chắc rằng sẽ bị mẹ giận, cô vẫn khăng khăng giữ vững ý định của mình:Ngày nào chVuiLEN -; ư

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh từ chối yêu cầu chính đáng này của con. Nhất là trong thâm tam là vẫn cộm lên mối ám ảnh về tư cách của cậu con rể tương lai theo lời thú thật của bà

Thuận Phát.Ngẩm nghĩ một hơi, bà gật đầu bảo con:-Được rồi, để mẹ bàn lại với bà Thuận Phát. Hoa mong manh phuong ha chua xac dinh

chừng đó mới bàn chứ. Thấy bà Công lặng người đi vì tủi thân, bà Thuận Phát liền dịu dàng xuề xòa:-Ch ị thông cảm, đừng giận tôi. Lúc này tôi mệt mỏi

Gọi ngay
Chat zalo
Facebook