mua_do_chu_lai
➤ Gửi thông báo lỗi ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạmNội dung chi tiết: mua_do_chu_lai
mua_do_chu_lai
-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai ờng lại bồi hồi dịu mát như có ngọn gió hanh hao mơ hồ nào thổi dọc theo những hàng cây, mái ngói vào tận mỗi khoảnh sân, góc nhà khiến cho niềm vui bảng láng, ngây ngất trong ánh mắt người cứ rờ rỡ nhen lên, vỡ ra, lan tỏa, lẫn cả lắng chìm, hụt hẫng. Dau biết rằng cái gì phái đến sẽ đến nhưng khi mua_do_chu_lai nó đến sao lòng dạ lại cứ thấy bất chợt ngồn ngang, xốn xang, ngỡ ngàng dường như không phải, không có thật, dường như đang mơ thế này!Phái chăng chưamua_do_chu_lai
có thời khắc linh diệu nào của dân tộc, của một vùng đất lại xen lẫn nhiều tâm trạng trái chiều nhau đến thê? Bởi có những người cha, người chồng, ng-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai và có thề sẽ không bao giờ thấy hình bóng ờ nơi đâu. Nụ cười xen nước mắt, nỗi đau trộn niềm vui, cái sống cái chết, cái tháng hoa điều mất mát cùng lúc òa ập, len lòi, giằng xẻ, quẫy đạp trong đáy sâu lòng dạ những con người vừa kiệt sức vặn mình trong chiến cuộc, trong đợi chờ.Hà Nội hân hoan như mua_do_chu_lai sống lại, trẻ lại nhưng Hà Nội cũng lặng thầm xao xác. Mặt Hồ Gươm sáng nay xanh hơn nhưng cũng dường như man mác buồn hơn.Giữa cái đan xen, ngào trộmua_do_chu_lai
n ấy, vẫn có một nơi mà ờ đó con người đang tìm về cõi tĩnh để được nghe, được thả hồn, được giãi bày, được lắng kết, được vơi nhẹ phần nào cái tâm tr-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai rong ánh sáng mờ ảo thấp thoáng chút cô tịch thần thánh, một bản giao hưởng hợp xướng sâu thẳm đang vang lên vỗ ào ạt vào khắp bốn bức tường mang màu hồng nhạt. Bản nhạc như một âm hưởng thao thiết chạy suốt chiều dài cuộc chiên, làm thức dậy trong lòng người những cảm xúc bồi hồi khác lạ. Cả khán p mua_do_chu_lai hòng im phắc với những đôi mắt nhìn lên đắm chìm như thấm từng nốt nhạc. Đó là những giai điệu về chiến tranh, về khát vọng yên hàn, về sự mất mát vàmua_do_chu_lai
lòng kiêu hãnh, về tình yêu và chia ly, về cái lãng mạn và điều trần trụi, về cái nhất thời và cái vĩnh cửu của cuộc đời... về tất cả.Nét nhạc bùng lê-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai hầm đưa con người trờ về với những khoáng tối của rừng, khiến cho không ít người đã không kìm được những giọt nước mắt cứ chực trào ra nơi bờ mi.Trong đó, ở hàng ghế giũa, nhòa chìm trong bóng tối huyền ào là khuôn mặt thanh thoát, phúc hậu của một người đàn bà ngoài năm mươi tuồi. Bà không khóc như mua_do_chu_lai ng đôi mắt mù mịt, trống rỗng của bà đang nhìn lên kia còn đau hơn là khóc. Cô gái mặc áo bà ba, quấn khăn rằn khá xinh đẹp, một vẻ đẹp mộc mạc mặn mòmua_do_chu_lai
i đặc trưng chonét đẹp nắng gió của con gái miền Trung ngồi bên cạnh thỉnh thoảng lại đưa tay sang nắm lấy tay bà, siết nhẹ. Bà để yên, khẽ mỉm cười, -PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai rơi vào khoảng lặng rồi bất thần vươn tới cao trào như một tiếng kêu kiêu hãnh và bi thiết của định mệnh. Bản nhạc dừng lại kết thúc chương Một trong tiếng Saxophone trầm khàn, ánh ỏi ngân lên lần cuối. Cà nhà hát lắng đi giây lát trước khi bật vang lên những tràng vỗ tay không ngớt, kéo dài.Để chu mua_do_chu_lai yển tiếp sang chương kế tiếp, từ trong cánh gà, một người đàn ông tóc bạc bước ra, giọng ông trầm ấm nhưng không giấu được chút nghẹn ngào cố nén phátmua_do_chu_lai
ra từ lồng ngực:- Thưa tất cà các quý vị và các bạn! Bản giao hưởng hợp xướng mà các quý vị được nghe phần một vừa rồi là tác phẩm đầu tay nhưng cũng-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai n chiến trường Thành cồ Quảng Trị nàm 1972. Bàn nhạc này anh viết tặng mẹ và lúc này đây, người mẹ ấy đang ở đâu, làm gì, rất tiếc là chúng tôi chưa bắt liên lạc được.Bàn tay cô gái lại nắm chặt lấy tay người đàn bà. Toàn thân bà rung lên nhưng khuôn mặt lại cúi xuống như để che đi, giấu đi sự hiện mua_do_chu_lai diện của mình.Bản nhạc lại tiếp tục, trầm hùng, bi tráng, da diết hơn với những giai điệu dồn dập. xoáy buốt, nóng rẫy như có lửa cháy phần phật bên tmua_do_chu_lai
rong.Đôi mắt người đàn bà nhìn lên, mở to, mở to nữa rồi từ trong đôi mắt ấy, như có một tiếng nồ khùng khiếp xé toạc không gian. Sân khấu biến mất, d-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai ạ xuống... Rồi một bức tường thành hiện ra lở loét, trắng xác, nát vụn như một bộ xương hóa thạch méo xếch và từ trên cao, bầu trời bỗng nổi cơn sấm chớp thịnh nộ. soi nhấp nhóa xuống dòng sông chạy cạnh khu thành đang dâng nước réo gào như có trận đại hồng thủy kinh hoàng từ thế giới hồng hoang ngà mua_do_chu_lai n xưa tràn về. Nước dâng ngang trời, nước ngập kín đất, nước đò bầm màu máu. Mưa xối xà, những giọt mưa cũng mang màu máu...Đôi vai mảnh của người đànmua_do_chu_lai
bà co rút lại, mắt nhắm chặt, hai tay ôm cứng lấy đầu, toàn thân rung lên như đang vào cơn sốt rét ác tính.“Má ơi!”... Cô gái khẽ kêu lên một tiếng r-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai mị, lúc ấy mới đề mặc cho những giọt nước mắt khe khẽ chảy ra...1Hà Nội chiều cuối đông.Gió lạnh hun hút thồi dọc những phố vắng. Lá rụng cô đơn xuống via hè. Chiến tranh mới đi qua, cuộc chiến tranh phá hoại khác có thể ghê gớm hơn lại đang rình rập tìm đến. Hà Nội gượng nhẹ trong những bước chân đ mua_do_chu_lai i, trong từng hơi thở, trong mỗi mắt nhìn, lo âu và chờ đợi. Nhưng nhịp điệu Hà Nội, con người Hà Nội. cảnh sống Hà Nội vẫn diễn ra bình thán, tự tinmua_do_chu_lai
như hàng ngàn năm qua vẫn tự tin, trầm mặc trước mọi can qua, thăng trầm giông bão như thế.Chiều nay võ đường mang tên Vovinam vẫn có khá đông các võ -PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai rên lưng.Đặng Cường, một thanh niên có vóc người cao ráo, nét mặt khôi ngô, cương nghị, ở trần, quần dài, để lộ những cơ thịt rắn đanh, xoắn bện nhưng đôi mắt lại thoang thoảng mang cái buồn bâng quơ của một tâm hồn đa càm đang một mình thi đấu với bốn chàng trai khác theo thế võ cồ truyền quen thuộ mua_do_chu_lai c. Đòn chân đòn tay từ anh bay ra dứt khoát, biến ào, mạnh mẽ nhưng cỏ độ dừng đù để bốn chàng trai phía trước không làm sao tiếp cận được. Rồi lựa lúmua_do_chu_lai
c họ sơ hở, anh quét mạnh một đường chân sát đất khiến cà bốn đều mất thế trụ, đồ rạp xuống. Có một tiếng vỗ tay rất hồn nhiên của một nữ võ sinh đứng-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườ mua_do_chu_lai a cô gái vừa vỗ tay là tự đứng lên cùng với một câu nói vừa đủ nghe:-PHÀN MỞ ĐÀUHà Nội.Xanh.Một màu xanh yên à nhưng trống trài trong những ngày hòa bình đầu tiên.Hà Nội đã chớm bước vào hè, trời nín gió nhưng phố phườGọi ngay
Chat zalo
Facebook