Thu ng d t t nguy n khuc thuy du
➤ Gửi thông báo lỗi ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạmNội dung chi tiết: Thu ng d t t nguy n khuc thuy du
Thu ng d t t nguy n khuc thuy du
THƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy dungười anh tên Khương. Anh Khương lớn hơn tôi bốn tuổi. Tôi ra đời ngoài ý muốn của ba tôi. Mẹ tôi muốn có thêm đứa con gái cho đủ nếp đủ tẻ, trong khi ba tôi đã bằng lòng với những gì đã có sẵn và không muốn có sự xáo trộn nào nữa. Dạo ấy kinh tế gia đình rất khó khàn, ba mẹ tôi là công nhân viên ch Thu ng d t t nguy n khuc thuy duức lương mỗi tháng ba cọc ba đồng, chỉ riêng việc mua sũ'a cho anh tôi đã là gánh nặng. Một lần, mẹ tôi nói bóng gió muốn có một cô con gái, ba tôi lậThu ng d t t nguy n khuc thuy du
p tức gạt phắc đi. Ba tôi tính toán chi li, nếu có thêm một đứa con mẹ tôi phái nghi việc, ờ nhà chàm sóc trẻ như thế vừa mất hết một khoán thu nhập, THƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy duinh cỏ lo gì. Ba tôi gắt, con người không phải con vật chì cần có cái ản là đủ, còn phải chàm lo cho chúng ăn học thành người. Tạo ra nhũng sinh linh tật nguyền là tội ác. Mẹ tôi thỏ’ dài và giấu nỗi khát khao cháy bỏng vào trong. Năm anh Khương học lớp mầm, một hôm, ba tôi hỏi mẹ đã khám vòng tránh Thu ng d t t nguy n khuc thuy du thai theo định kỳ không, mẹ lắc đầu bảo không có thòi gian. Hôm sau, ba đạp xe chở mẹ đến bệnh viên phụ sản. Trong khi mẹ vào bên trong khám, ba tôiThu ng d t t nguy n khuc thuy du
ngồi bên ngoài hút thuốc lá. Khoảng một tiếng sau, mẹ tôi bước ra. Ba tôi hỏi, mọi việc như thế nào, mẹ gật đầu bảo tất cả đều ổn. Đã đặt vòng mới chưTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy dui, ba tôi gạn hòi mãi, mẹ mới khai thật là đã tháo vòng và không lắp vòng mới vào. Ba tôi giận dữ, kết tội mẹ tôi là lừa đảo và buộc mẹ phải đi điều hòa kinh nguyệt. Ba còn dọa sẽ ly dị nếu mẹ tôi vẫn khăng khăng giữ cái bào thai trong bụng. Mẹ tôi khóc, bảo thèm một đứa con gái. Không gái trai gì h Thu ng d t t nguy n khuc thuy duết, đã bảo nạo là nạo. Ba hằm hằm bỏ lên gác nằm hút thuốc, đến bữa àn cũng chẳng thèm xuống. Không khí trong nhà trỏ'nên nặng nề, u ám. Suốt cả tuầnThu ng d t t nguy n khuc thuy du
cả hai không trao đối với nhau câu nào. Thấy ba tôi quá quyết liệt, mẹ bèn cầu cứu đến nội. Nội tôi ỏ' Long An sống với hai người cô. Cô Thảo ba mươi THƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy duữ ờ vào tuồi này mà chưa chồng coi như ế. Nghe tin dữ', nội tôi cùng hai cô lập tức lên thành phố. Bà nội xộc thẳng vào cơ quan ba tôi đang làm việc kéo về nhà để giải quyết chuyện gia đình. Cuộc họp cáng thẳng kéo dài cả buồi chiều.Nội tôi giận dữ đưa tay đập mạnh xuống bàn:-Thằng út, giải thích tạ Thu ng d t t nguy n khuc thuy dui sao không cho vợ mày sanh con, mày nói làm sao tao nghe thuận cái lỗ tai thì thôi.Ba tôi nhìn mọi người như tên tội phạm đứng trước hội đồng xét xử.Thu ng d t t nguy n khuc thuy du
Mẹ tôi từ đầu chỉ biết khóc và khóc. Những giọt nước mắt cùa mẹ đã đánh vào lòng trắc ần ba người phụ nữ còn lại. Ba tôi không ngờ mẹ lại dùng đến cáTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy duxen vào:-Cậu nói thế là không đúng. Nhà ta có đến năm chị em mà đứa nào cũng được nuôi nấng, dạy dỗ nên người. Chẳng phải cậu cũng là kỹ sư đó sao.Ba tôi đang lúng túng chưa tìm ra lời giải thích hợp lý thì cô Sương lập tức tiếp lời:-Nếu gia đình cậu khó khăn thì sau khi sinh con hây đề cho chị nuôi Thu ng d t t nguy n khuc thuy du. Chị tuy không giàu có nhưng chắc chắn lo cho nó cơm ngày hai bữa, đến tuồi được cắp sách đến trường như bao đứa trẻ khác.Nội tôi xuống nước nhò:-GiếThu ng d t t nguy n khuc thuy du
t một đứa con dẫu còn đang trong bụng cũng là tội ác không thể tha thứ. Con không nên làm như vạy, dù sao cũng là giọt máu của mình. Người dưng nước lTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy duư xong. Nếu thẳng út vẫn ép con Thương nạo thai thì từ nay không còn mẹ con gì nữa. Coi như tao không có đứa con này. Sao mà ác nhơn dự vậy. Ba mày chưa biết chuyện đấy. Mày biết tính ồng rồi còn gì. ổng mà hay tin này thế nào cung nồi trận lôi đình, tao không cứu nổi may đâu.ỏng nội tôi vốn là bộ đ Thu ng d t t nguy n khuc thuy duội trong thời kỳ chống Pháp, ống về hưu với hám đại tá. Một người đàn ông nghiêm khắc và có phần độc đoán.Nhắc đến ông nội là ba tôi hãi. Hai người côThu ng d t t nguy n khuc thuy du
của tôi về trong ngậy hôm ây. Riêng bà nội ỏ' lại chơi thêm vài ngày. Hôm tiễn nội ra bến xe, bà nội nắm lẩy tay mẹ dặn đi dặn lại:-Má về đây. Con cốTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy duo má bĩết để má sắp xếp công việc lên chăm sóc con. Má dưới quê cũng chẳng có việc gì làm đe giết thời gian. Và lại má cũng muốn là người đầu tiên nhìn thấy mặt đứa cháu nội.Mẹ tôi bị ốm nghén, thức ăn đưa vào mồm lại nôn ra, chỉ trong vòng một tháng mẹ sụt mấy kí lô, người xanh xao gầy rộc. Ba tôi Thu ng d t t nguy n khuc thuy dumua thuốc nam về nấu chó mẹ uống, uống được chục thang thì khỏi bệnh. Chưa kịp vui thì mẹ lại bị sỉa, chân sưng phù lên như chận voi, đưa tay ấn vào tThu ng d t t nguy n khuc thuy du
hì có vết lõm. Đi khám, bác sỹ cho thuốc uống và trấn an mẹ đừng quá lo lắng. Sức khỏe của mẹ ngày càng xấu đi khiến ba tôi đứng ngồi không yên.Đến thTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy dutôi chào đời, ba tôi phài đi làm thêm vào buổi tối. Ông nhận thêm chân khuân vác ờ chợ rau quà, có khi, đến nửa đêm mới về đến nhà, mệt lả. Mẹ tôi chuản bị sẵn cốc nước chanh cho ba giải khát. Đêm, ba đưa tay sờ lên bụng mẹ, con chưa chào đời mà ba đã vất vả như thế này đây. Đứa con bẩt hiếu!Mẹ tôi Thu ng d t t nguy n khuc thuy duvẫn đến công ty đều đặn. Mẹ làm nhân viên kế toán tỏng hợp, công việc tương đổi nhàn nhã. Mẹ tôi có thai đến tháng thứ sáu, thì ba tôi được cơ quan chThu ng d t t nguy n khuc thuy du
o đi học cao học trong thời gian hai năm. Ba tôi đã từ chối cơ hội tiến thân bởi hoàn cành gia đình quá khó khăn. Nếu không có tôi, cỏ lẽ, ba tôi đã tTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy duđằm. Mọi người lập tức đưa mẹ vào bệnh viện. Và kết quả là mẹ phải sinh non. Ba tôi hay tin, tứctốc chạy vào. Vừa nhìn thấy tôi nằm loe ngoe trong tấm tả lót, ba thốt lên, bé như thế này làm sao nuôi được.Tôi được đưa vô lồng ấp. Mẹ tôi khóc hết nước mắt. Bà nội hay tin lập tức vào bệnh viện. Bà bế Thu ng d t t nguy n khuc thuy dutôi vào lòng, con bé này xinh lắm. lởn lên thế nào cũng trở thành hoa hậu. Trái với lo lắng của ba mẹ, bà nội luôn tỏ ra lạc quan. Cô Sương, ngày trướThu ng d t t nguy n khuc thuy du
c cũng sinh non.Tôi lớn nhanh như thổi. Ba tháng biết lẫy, bày tháng biết bò. Và tháng thứ mười đã bắt đầu đi chập chũ’ng. Càng lớn, toi càng giống baTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy dutrả đũa, nếu ngày trước em nghe lời anh bỏ nó đi thì bây giờ anh đâu có đứa đề bế bồng, hôn hít. Ba lại cười vang, chuyện cũ mà nhắc lại mãi!Mẹ tôi bào tôi là đứa tré vô địch háo án, lúc nào cũng khóc vang đòi bú. Một lần ba chờ mẹ và tôi đi khám bệnh. Giữa đường tôi đòi bú, khóc thét lên như lệnh v Thu ng d t t nguy n khuc thuy duỡ, mẹ tôi phái vạch áo, ấn đầu vú vào mồm tôi ngay trên xe đạp. Nhiều nảm sau đó, khi đã ý thức được thế giớixung quanh tôi cú’ liên tưởng đến hình ảnThu ng d t t nguy n khuc thuy du
h ngộ nghĩnh đó và cười một mình.Một tuồi, mẹ cho tôi cai sữa và gửi tôi vào nhà trẻ. Nhà trẻ bên cạnh cơ quan mẹ làm việc. Tôi thường đứng bên cửa nhTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy dung đi học lớp cao học buổi tôi. Và mẹ tôi phải nghỉ việc để chăm sóc gia đình. Tôi chỉ ỏ' nhà trẻ có vài tháng.Ba tuổi tôi đi mẫu giáo. Trường mẫu giáo nằm đối diện với trạm xảng, cả ngày khói xe đen kịt. Thật bất ngờ, người đầu tiên đưa tôi đến trường lại là ba chứ không phái mẹ. Hôm ay ba chờ tôi Thu ng d t t nguy n khuc thuy dubằng xe gắn máy. Bộ quần áo mới và chiếc khàn mặt bỏ vào chiếc cặp có dây đeo treo lùng lẳng trước xe. Ba gửi xe vào bãi rồi dẫn tôi vào sân trường mẫThu ng d t t nguy n khuc thuy du
u giáo. Sân trường có cầu tuột, ghế xích đu, tòa lâu đài nhựa và nhiều trò chơi khác. Tôi thích quá lao vào chơi cùng những người bạn mới. Thừa lúc tôTHƯỢNG ĐÉ TẶT NGUYỀNKhúc Thụy DuPHÂN I - Chương 1Tôi là đứa con thứ hai, cũng là đứa nhỏ tuồi nhất trong gia đình có bổn thành viên. Trên tôi còn có n Thu ng d t t nguy n khuc thuy dunhưng không thể làm tôi nín khóc.Sang ngày hôm sau, ba lại đưa tôi đến trường. Ba vừa dừng xe, tôi lập tức níu chặt người ba và giãy nãy lên nhát định không chịu cho bã bế vào trong.- Xem kia, con gái, các bạn đang chơi xích đu vui quá. Thu ng d t t nguy n khuc thuy duGọi ngay
Chat zalo
Facebook