Truy n ng n hoa vang chua xac dinh
➤ Gửi thông báo lỗi ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạmNội dung chi tiết: Truy n ng n hoa vang chua xac dinh
Truy n ng n hoa vang chua xac dinh
TRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinhuổi thì chớ lại chung thủy, sè đắng chia cay cùng tôi suốt mọt thời gian cam go đằng đẵng. Lại đã hơn 2 năm nay khi tôi thua thiệt lụn bại trong nghiệp riêng, đã nói xanh rờn và làm tuyệt hảo nu6oi phứt cả tôi và thằng trai đang học đại học nám thứ' nhất. Nuôi đàng hoàng không có những kiều "chính s Truy n ng n hoa vang chua xac dinhách kham khồ" với "thắt lưng buộc bụng" gì gì cả. Hai bố con béo hú, phờn phợ Riêng tôi, thây cái béo hú ây nó thâm tẩm vào cả đầu óc mình. Sự suy nghTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
ĩ hình như cũng nùng nục ra, ngắn chùn đi. Mà có lẽ như thế tiện mọi nhẽ. Nghĩ ngợi làm gì, nhớ nhung làm gì cho nó hao tổn cái "miếng da lừa" đời mìnTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinhi tình chồng vợ trong đó sự "nể", sự "phục", sự "lụy" đã theo nhau ào ạt chèn lấn rồi phủ trùm kín mít đền mẩy tầng, đến không thề thở được cái sự "yêu" từ đò’i nào đời nao rồi. ấy vừa là thực trạng, vừa là định hướng hành động vậy.Do đó, 29 Tết, tàm tắp tháp tùng nàng lên tận chợ Bưởi, phiên chót, Truy n ng n hoa vang chua xac dinháp tết, là đương nhiên. Chẳng biết thánh nào, giá nào, mẫu nào đã giảng dụ thủ thỉ vào đôi tai chay xệ vì đeo đôi tòng teng to xấp xỉ cái các-tút 12lyTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
7 của vợ tôi rằng : Muốn sang năm mới tài lộc như nước, lại liên tục phát triển nũ’a, thì trước giao thừa phái rước kỳ được một Tiểu Hổ hội đủ 5 quý tTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinhôi bẹt...Thân tôi tuồi 53, ngâỵ ngất loạng quạng quanh đi vòng lại trong mê lộn chợ mèo ngày Tết. Đậm đà bản sac dân tộc hay không thì tôi không hiểu, cũng không dám vói nghĩ tới. Nhưng âm thanh và mùi mẽ thì tôi cảm nhận được, và đi lại trung thành được. Tiếng mèo, tiếng người. Mèo đơn điệu, chỉ th Truy n ng n hoa vang chua xac dinhề hiện một trạng thái : phẫn uất trộn bất lực. Người thì đủ vẻ : mồi chài, cò kè, cành cao, vây vo, kíchba cặp tiền ra, loạt xoạt đếm rút. Rồi oã chủTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
mèo lè lưỡi rất dài, thấm nước miếng liên tục vào những đau ngón tay miết miết, đếm lại. Tôi rủn gối, muốn khuỵu xuống trong niềm tự hào về vợ mình, cTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinh ánh như một lưỡi dao lam lớn :-Đây, công xe ôm của mình đây nhá ! Em bắt được thằng cha lại quả đấy... Còn đây nữa này... nó thêm cho mình nũ'a đấy.Tôi đẩy tờ bạc lớn vào túi quần không có gì cùa mình, rồi nhìn tay kia vừa chìa ra của nàng. Một con meo nữa, màu tro lấm láp, khỏe mắt mỗi bên vón một Truy n ng n hoa vang chua xac dinh cục dừ tường, đang phập phồng thở gấp và khe khẽ ưu ư? như rên :Sự nghĩ, sự nhớ ngắn chùn của tôi chợt vươn ra được một đốt. Tôi nhớ tới một người vàTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
một con mèo. Chậm bước bên người vợ đang hân hoan tận hưởng bao ánh mắt trầm trồ nơi chợ Đời ngày xuân, tôi thẽ thọt thám dò :-Này, em a... Mộng a...TRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinh xó nhà ấy nhĩ...-Ồ hay, cái nhà anh này, án với chà nói... Thì rồi mình phải tẩm bổ cho nó chứ. Của thêm là cùa được chứ lỵ.-Là ý tôi... sợ là mình bị phân tán tình cảm, không dồn được hết vào cho "cậu" Lộc này này... Mà nhỡ ra, "cậu" ấy lại ghen, lại hờn. Đừng có đùa nhá, giống "cậu" ẩy là tinh lắ Truy n ng n hoa vang chua xac dinhm đấy. Nhất là tinh tướng "cậu" nàỵ... Vậy... tôi mới nghĩ hay là đề... tôi mang con mèo thêm kia xuống... xuống cho à... à quên xuống biếu bà Thảo, MTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
ộng xem...Không ngờ, vợ tôi reo lên ngay, nhân hậu và trong trẻo :-ô ! Đúng quá, phái quá... Có thế mà mình cứ ậm ự mãi. Để tâm san phúc cho người kháTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinhg yêu lắm đáy, biết không ? Vợ tôi liếc xéo sang tôi, tình tứ, lúng liếng, và búng hai ngón tay đánh tách một cái rất giòn vào sát mũi tôi. Em ngoẹo đầu, nghiêng sang tôi, y như những ngày đầu, y như cả một thời cam go đằng đẵng đã có. Tôi, rưng rưng trong lòng, lén khẽ nắm một bên tay vợ, thấy mò h Truy n ng n hoa vang chua xac dinhôi mình ươn ướt tứa ra tự lúc nào.Một Hiền chợt thẳng đầu lại, nói tiếp :- Mà này, Cát già ơi, mình anh xuống bà Thào thôi đấy nhá... Dẩu sao thì cũngTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
là bên đằng nhà anh, đúng không ?... Chứ nhà bá ấy thế, cành ba ấy thế, em mà cũng đến not sợ... xúi quẩy, vận áo xám quấn vào nhà mình thì bò mẹ. ThTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinh một dạo :- Tất nhiên rồi !"Hừ, hình như tên phim là "Cái gì... cũng khóc" ấy ".0O0"Cậu" Lộc đế xứng với lòi Mẩu nhủ vợ tôi. Chiều qua, vừa rước "cậu" lọt cửa nhà, thì khách ập vào. Một nhóm bạn hàng thân cận của Mộng Hiền đến "Tết" trước bà chị. Khách về, gỡ các bàng dính kiểm kê : trừ hoa hoét, tồ Truy n ng n hoa vang chua xac dinhng giá các vật phảm và ngân lượng trong phong bì thì vừa vặn tròn một... "cậu" Lộc : Hai triệu rưỡi. Vợ tôi, mặt tái đi, mắt long lanh lên, thoăn thoắTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
t thắp nhang, tra nhang, dâng nước, dâng rượu, lầm rầm tay chấp đầu cúi, chỉ nghe thấy những tiếng "xịp... xịp... " gần như nghẹn ngào, hồi lâu. Lúc qTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinht, tôi vừa mở cừa định đi đổ rác thì đụng mộtthằng bé với chiếc hòm đánh giày sau đôi kheo chân, bó gối ngồi chực từ bao giờ. Cánh cừa xếp vừa đẩy kịch cỡ, nó đã dưng dạy, cười rất tươi mà không hề toát khí nịnh :-Bố có giày cho con đánh. Con đánh lấy may tất niên, không lấy tiền của bố đâu ạ.Tiếng Truy n ng n hoa vang chua xac dinhnó lảnh lót, thổ âm một vùng trong, không xa."Sự lạ" - Đầu tôi mới lóe thầm được có thế thì đã nghe tiếng vợ thì thào sát tai : - "Khéo không nó lại "Truy n ng n hoa vang chua xac dinh
dọn" quang nhà bây giờ đấy. Thì cứ đưa giày cho nó đánh, rồi cứ đi đổ rác đi. Em trông cho đây rồi, đi..."Tôi đi, khi quay về đã thấy thằng bé cặm cụiTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinhôi, một đôi của thằng con tôi. tôi ngước lên, gặp mắt nàng chào hất khẽ một nhát, tôi hiều : ánh mắt bàn giao "Anh trông đấỵ nhé I". ít nhất, giờ đây, tôi cũng được một mình, thanh tĩnh đe ngắm nghía thằng bé. Tóc hoe, mắt xếch, mũi hếch, môi cong... những đường chỉ vắt chéo hình chữ X viền c63 tay Truy n ng n hoa vang chua xac dinháo đông xuân Tàu cũ kia nữa... Quái ! Mình đã thấy, đã gặp ở đâu nhì ? Chịu, đường trần ôi rất dài, người trần ôi quá nhiều... chịu thật sự. Có tiếngTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
rơi chạm nước thánh thót đâu đó, ý nghĩ của tôi được gợi, thành khuôn : "Nỗi nhớ là cái thứ mà đối ai cố rặn ra được".Thằng bé đánh giày chợt nói, mặtTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tu Truy n ng n hoa vang chua xac dinha như cướp... Được chiếc đen chiếc nâu là may Có ông lại bị hai chiếc đều một bên chân mới khốn chứ. Thằng nọ vẫn giữ mạch chuyện của nỏ :-Con nhớ mà, bữa ấy tối, trời mưa, con đánh giày cho một ông cùng trú mưa mà, ở đầu cái ngõ gì có cái...-ừa... thế à... - Tôi ngáp. Đêm qua, gần 2 giờ sáng tôi mớ Truy n ng n hoa vang chua xac dinhi được thiếp đi vì dọn dẹp nha cửa và ỏn định nơi đặt lồng của "cậu" Lộc, sau đến 5, 6 lần xin âm dương, chọn hướng, chọn xó của vợ tôi. (Mỗi lần phảiTruy n ng n hoa vang chua xac dinh
chờ cháy gọn một nén nhang).Vừa lúc, Mộng Hiền ra, vừa sửa quần áo vừa cười cợt nhẹ nhõm :-Này ông nhõn, may mân ra thế thì liệu mấy tiếng xong từng TRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tuTRUYỆN NGẮN HÒA VANGMèo hênTôi tên Cát. Vợ tôi : Mộng Hiền. Chớ gọi Hiền cộc lốc, trống không nàng không thích thế. Nàng đã trẻ hơn tôi nhữ’ng mười tuGọi ngay
Chat zalo
Facebook