KHO THƯ VIỆN 🔎

Be troc chua xac dinh

➤  Gửi thông báo lỗi    ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạm

Loại tài liệu:     PDF
Số trang:         568 Trang
Tài liệu:           ✅  ĐÃ ĐƯỢC PHÊ DUYỆT
 













Nội dung chi tiết: Be troc chua xac dinh

Be troc chua xac dinh

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinhà nhận được quyết định đi B. Bao sung sướng! Thế là tôi chẳng còn lòng dạ nào mà ngồi với bút sách nưa. Chạy nhào lên Sơn La mang các thứ về để kịp tậ

p trung. Riêng cái xe đạp thì phái để lại, vì không có phương tiện chuyên chò', anh em sẽ đem về gia đình giúp khi có điều kiện. Điều duy nhất làm tôi Be troc chua xac dinh

luyến tiếc là không kịp lấy giấy chuyển đối tượng kết nạp Đảng. Việc phấn đấu, coi như phái làm lại từ đầu. Ngoài ra, còn có một số tài liệu hay mà k

Be troc chua xac dinh

hông viết được vì lòng cứ rộn lên.Từ 9/3/1968Chúng tôi đến nơi tập trung để bồi dưỡng và rèn luyện. Lại lên ở với núi rừng - trại 105 này đóng ở Hòa B

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinh giá muối chua). Chúng tôi tập hành quân: đeo gạch và leo núi. Công việc đỏ không có gì mới lạ đối với tôi, vì khi công tác ờ vùng rừng núi Sơn La, tô

i đã từng leo dốc cao, mang vác nặng.Tuy nhiên có nhữ’ng tối hành quân trên đường số 6 thì thật vui. Rừng vốn tĩnh mịch, chì có những ánh đom đỏm lập Be troc chua xac dinh

loè nơi thung lũng. Song rừng bỗng chuyền động ầm ầm bởi những đoàn quân đi. Chúng tôi đi hàng hai ven đường, còn lòng đường thì nhường cho từng đoàn

Be troc chua xac dinh

xe lớn. Có những đoàn chở vũ khí, phủ bạt kín mít, lâm lũi làn bánh.Có nhũ’ng chiếc xe xích sắt rú ầm ầm, xủng xoảng, ở ống xả hơi, thỉnh thoảng lửa l

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinhi của họ, tôi dám chắc rằng họ còn trẻ lắm và nét mặt họ rạng rõ' lắm. Họ hò hát. Họ thét lên với chúng tôi:- Đi trước nhé!-Gặp nhau ỏ’ Khe Sanh nhé!-

Gặp nhau ò’ Sài Gòn nhé!Và nhiều nữa. Họ lại hát những bài ca sục sôi khí thế cách mạng: Hành quân xa, Vì nhân dân quên mình... Trên một chiếc xe vọng Be troc chua xac dinh

lại tiếng kèn acmônica với bài Giải phóng Miền Nam. Phải, giải phóng Miền Nam, chúng tôi, các đồng chí đang trên đường đi giải phóng Miền Nam đây! Tr

Be troc chua xac dinh

ong tiếng xe chuyển động rầm rầm, tôi thấy máu trong người bốc lên hừng hực. Tôi muốn báng ngay theo những đoàn xe - chúng đi chếch sang phía Tây để v

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinh Chúng tôi ra đi trước sự tiễn biệt của nhà trường, cùa những anh em đi sau. Vì bí mật, không ai được báo cho người nhà đến tiễn. Một số người có đại

diện cơ quan đến đưa chân. Anh Điều - công nhân in tráng phim thuộc ngành Điện ảnh - đi trong đoàn tôi, bông khóc rưng rức. Anh em xúm lại hỏi, anh bâ Be troc chua xac dinh

o khóc vì “nhớ cơ quan quá!” Tôi không ai tiễn đưa, nhưng lòng thấy thanh thân. Bẩy chiếc xe chờ đoàn chúng tôi. Xe chuyển động và mọi người vẫy gọi.

Be troc chua xac dinh

Tôi từng ra đi, từng gặp nhiều cuộc chia tay, song lần nàỵ sao thấy nó khác thế. Lòng bâng khuâng, háo hức, thương mến...ôi, bao cảm xúc cứ xen vào nh

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinhtím đen của núi rừng cùng vô vàn ánh đom đóm lập loè khắp thung lũng.Suốt từ 30/4 đến 5/5. chúng tôi đã vượt được hàng tràm cây số, vượt qua Hòa Bình,

vượt Thanh hóa đến Nghệ An.Đoàn chúng tôi dừng lại ờ Nam Vân - Nam Đàn, gằn ngay quê Bác. Ở đây, máy bay Mỹ quần suốt ngày đêm. Một buoi trưa, chúng Be troc chua xac dinh

tôi nghe những tiếng bom nổ uỳnh uỳnh và một tiếng “bụp”. Một quà bom rơi rất gần chúng tôi, trúng vào một xóm trước mặt. Bụi đất tung lên vàng khè. B

Be troc chua xac dinh

ọn quỷ Mỹ lại tàn sát dân ta đây! Lòng chúng tôi nghẹn lại căm thù!Buồi tối, chúng tôi ra đi. Chẳng còn mấy chốc nữa sẽ đến thành phố Vinh. Trời xẳm t

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinhhả treo lơ lửng, hắt ánh sáng vào câ khoang xe chúng tôi.Lại xuống xe, vào lang, tìm nhà dân để ở. Chúng tôi toàn dựa vào đồng bào thôi mà! Tỏ chúng t

ôi đang ngơ ngác tìm đường thì có một ông cụ trạc 70 tuồi ra gọi:-Các con vào nhà bố mà ở!Mừng quá, chúng tôi tạt vào. ông cụ đi trước, lưng hơi còng Be troc chua xac dinh

song dáng còn nhanh nhẹn lắm. Trong nhà, một phụ nữ ra mở cửa liếp - đó là con dâu cụ lão. Gia đình lục đục thức dậy. Cụ mở màn, lay gọi hai đứa bé. C

Be troc chua xac dinh

húng tôi gạt đi:-Thôi, để các em ngủ, chúng con nằm đâu cũng được!Cụ sốt sắng:-Không, có chỗ cho chúng tôi rồi. Nằm đây cho từ tế.Cái giư-ờng ấy rộng

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinhtiếng động lớn.Mấy chiếc phản lực xà sát sạt, gầm rít điên loạn. Hai đứa chúng tôi vùng dậy định tụt xuống hầm, song lúng túng mãi vì mấy sợi dây dù ở

cái võng chúng tôi dùng làm chăn đập cuốn cả vào chân, tay.Lân trong tiếng phản lực, tôi nghe tiếng cười khanh khách ròn tan của trẻ thơ. Một cô bé c Be troc chua xac dinh

hừng 14 tuổi đang đứng ôm cột nhìn chúng tôi mà cười. Trời, giũa vùng chiến sự ác liệt này sao lại có giọng cười hồn nhiên như vậy nhỉ?Ngày 8/5/1968Ch

Be troc chua xac dinh

iều rồi mà số bom quái quì kia vẫn chưa được giái quyết.Đoàn chúng tôi quyết định phóng xe vượt qua nơi đỏ. Không còn cách nào khác. Chẳng lẽ nằm ì ra

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinhợt qua nghĩa trang liệt sĩ 30-31, rồi qua gốc đa. Chỉ qua cái cống nữa là đến bãi bom. Nhìn lại sau xe, tôi thấy mấy cô gái đang thủng thẳng bước tới

và cười rất tươi, sắp đi qua bãi bom, sao mà thán nhiên vậy? Xe xóc mạnh và băng lên. Sau xe, cánh đồng lúa xanh mờn trải rộng dần ra. Và ỏ' một vạt l Be troc chua xac dinh

úa sát bên đường có 2 hố đen ngòm, bùn bắn tung toé xung quanh. Còn 4, 5 hố khác ở mấy thừa ruộng xa hơn. Đỏ, các hố bom đỏ. Xe vẫn băng lên.Cái chết

Be troc chua xac dinh

lùi dần lại phía sau. à, ra cũng đơn giàn thôi.Thế là qua bãi bom một cách an toàn. Xe tiến về thành phố Vinh. Nhà thờ Vinh đứng câm lặng bên những ng

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Be troc chua xac dinh trụ gạch như thách đố.

Be TrocBê TrọcChương 1 Vượt Trường Sơn Năm 1968Sau chuyến đi công tác Nghĩa Lộ, tôi về Hà Nội, được hưởng một cái tết gia đình thật vui vẻ. Rồi họp và

Gọi ngay
Chat zalo
Facebook