Dai khan so cho hue nha ca
➤ Gửi thông báo lỗi ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạmNội dung chi tiết: Dai khan so cho hue nha ca
Dai khan so cho hue nha ca
Dải khăn sô cho HuêNhã CaChào mừng các bạn đón đọc đằu sách từ dự án sách cho thiết bị di độngNguồn: http?''vnthuquan.netPhát hành: Nguyễn Kim Vỳ.Mục Dai khan so cho hue nha ca lục■ ■Chương 1Chương 2Chương.3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8Chương 9Chương 10Chương 11Chương 12Chương 13ChiFong_k£tNhã CaDải khăn sô cho HuếChương 1Những giờ đầu tiênKhông biết tiếng súng đầu tiên nồ vào giờ khắc nào? Giữa đêm, tôi đã choàng tỉnh dậy vì tiếng nồ xé toạc cả những giấc mo' Dai khan so cho hue nha cavụn.Vừa kịp lán xuống khỏi tấm phản gỗ, tai tôi đã ù đi vì nhũ’ng tiếng nồ ran bốn phía. Chuyện gì vậy? Không biết làm thế nào mà tôi lăn tròn từ phònDai khan so cho hue nha ca
g ngoài vào phòng trong. Bàn tay ai kéo tôi giúi vào giữa phòng. Tôi nằm đè lên da thịt ai non mát. Một tiếng kêu nhỏ tắc nghẽn vào âm thanh hỗn độn cDải khăn sô cho HuêNhã CaChào mừng các bạn đón đọc đằu sách từ dự án sách cho thiết bị di độngNguồn: http?''vnthuquan.netPhát hành: Nguyễn Kim Vỳ.Mục Dai khan so cho hue nha caVô một chỗ.” Tiếng má tôi thì thào. Que diêm tắt phụt nhưng có ánh nến le lói từ phòng ngoài hắt vào. Đứa em trai tôi trườn theo làn ánh sáng mỏng đó, nó ngồi áp vào bên má tôi. “Làm ơn tắt giùm ngọn nển ngoài bàn thò' đi, tắt luôn cả lư trầm nữa.” ông anh lớn của tôi vội vã làm theo lời má tôi, rồi Dai khan so cho hue nha ca nhảy đại rất nhanh vào ngòi dồn cùng một đống. Lúc này tôi mới cám thấy ngột ngạt đến muốn tắt thở vì hơi người, vì mùi trầm hương và mùi nến khét.CàDai khan so cho hue nha ca
n phòng quá chật, lại bị cái giường chiếm mất một nừa. Anh tôi phải lăn xuống gầm giường. Người này nằm gác lên người kia. Cái bô đề dưới chân giường,Dải khăn sô cho HuêNhã CaChào mừng các bạn đón đọc đằu sách từ dự án sách cho thiết bị di độngNguồn: http?''vnthuquan.netPhát hành: Nguyễn Kim Vỳ.Mục Dai khan so cho hue nha caầu nghe ngóng. Tôi dán tai xuống nền gạch. Đứa cháu gái đã lăn xuống nằm cạnhtôi, hai tay nó ôm đầu, hai chân nó lọt vào hai chân tôi. Tôi hỏi nhỏ: "Tina nằm có chật không?""Không, cô ơi. Tina SỌ' quá.""Đừng có khóc.”Tôi vỗ về đứa cháu. Nhưng cùng lúc đó những tiếng nồ ình ình lại dội thốc lên. Đứa Dai khan so cho hue nha cacháu bỏ tay, ôm chặt lấy tôi, người nó run cầm cập. Trời ơi, súng bắn cả sau vườn mình. Tôi nghe tiếng súng đằng sau vườn thật trong, thật buốt. ThằngDai khan so cho hue nha ca
em ghé vào tai tôi: "AK. Thôi, tụi nó về rồi."Tôi kéo nó:"Mày nằm xuống đi."Dải khăn sô cho HuêNhã CaChào mừng các bạn đón đọc đằu sách từ dự án sách cho thiết bị di độngNguồn: http?''vnthuquan.netPhát hành: Nguyễn Kim Vỳ.Mục Dải khăn sô cho HuêNhã CaChào mừng các bạn đón đọc đằu sách từ dự án sách cho thiết bị di độngNguồn: http?''vnthuquan.netPhát hành: Nguyễn Kim Vỳ.MụcGọi ngay
Chat zalo
Facebook