Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
➤ Gửi thông báo lỗi ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạmNội dung chi tiết: Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
BÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 chi đã viết về nó. ông ấy có cái tên rất khác thường, nhưng bây giờ tôi không nhớ ra, chỉ biết họ của ông là Heribert. ông Heribert là bác sì, nhưng đúng ra thì ông chỉ là người đà tốt nghiệp trường Y, chứ ông chưa hề chừa bệnh cho ai và chừa cái gì. Có lè chính ông hẳn củng phải tự thú rằng, kể từ Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 sau khi là sinh viên phải đi thực tập ở bệnh viện cho đến nay, ông chưa chạm tay vào một người ốm nào. Chắc hẳn ông sẻ tự thú về điều đó, giá mà ông đNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
à nói chuyện với ai. Nhưng ông ấy lại là một người hết sức lạ lùng.Bác sì Heribert là con trai của một thầy thuốc rắt được ưa chuộng ở Malá strana. MẹBÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 hà hai tầng ở phố Oujezd, có lẻ cũng để lại cả một số tiền, nhưng không nhiều.Bác sì Heribert sống ở ngôi nhà ấy. Hai cửa hàng ở tầng một hướng trông ra đường và căn hộ cho thuê ở tầng hai mang lại cho bác sì một chút tiền nhà. Bản thân ông ở tầng hai phía trông ra sân. Một cái cầu thang dần từ sân Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 lên phòng ông, nhìn nó đặc biệt vì không được che đậy gì, chỉ có một bức rào mắt cáo bằng gỗ chắn ở phía dưới. Tôi không biết phòng của ông thế nào, nNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
hưng tôi biết là ông sống rất đơn giản, vợ của ông chủ cửa hàng tạp hóa dưới tằng một là người giúp việc của bác sì, và Jozifek, con trai bà ấy, là bạBÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 t kiêu ngạo. Jozifek đà kể cho tôi nghe là bác sĩ Heribert thường tự chuẩn bị bừa ăn sáng, buổi trưa thì đi ăn một quán ăn rẻ tiền nào đó trong Thành phố cổ, còn bừa chiều thì ăn uống rất qua loa.Giá mà muốn thì bác sì Herbert đà có thế giành được nhiều cảm tình của mọi người ở Malá strana. Sau khi Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 cha ông mất, tắt cả các bệnh nhân của cha đều chuyển sang tin cậy ông, nhưng ông không nhận chừa cho một ai, bất kể đó là bệnh nhân giàu hay nghèo, ônNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
g củng chẳng đi khám bệnh ở đâu cả. Dĩ nhiên là dần dần người ta thôi không tin tưởng gì vào ông nữa, họ bắt đầucoi ông như một người mà họ gọi là “siBÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 nhiên, bác sì Heribert không lây điêu đó làm tự ái chút nào. Xem ra, ông chang hê quan tâm đên ai. Ông không chào hỏi ai, cùng không đáp lại ai khi được người ta chào. Khi đi ngoài đường, ông tựa như chiếc lá khô bị gió thổi, lăn lóc từ chỗ này sang chỗ kia. Ông có vóc người bé nhỏ, chỉ khoảng mét r Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 ưỡi, bao giờ ông củng cố gắng đi cách xa mọi người ít nhắt là hai bước. Ây là nói vê cách đi lại của ông. Còn về hình dạng thì ông có đôi mắt xanh đầyNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
vẻ nhút nhát sọ’ hài, giống như cặp mắt của con chó bị đá. ông có bộ râu màu nâu sáng rậm rạp che kín má. Iheo con mắt nhìn thời đó thì để râu ria xồBÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 ai của ông lọt thỏm xuống vành cổ áo giả lông thú. Vào mùa hè, khi mặc bộ quằn áo màu xám hay áo kẻ ô nhẹ, hay mặc bộ đồ vải lanh mỏng hơn, cái đầu ông lại lắc lư như được cắm trên cái núm quả mảnh khảnh. Củng vào mùa hè, cứ bốn giờ sáng là ông đã cắp sách đi vào vườn cây ở sau tường thành Marian, đ Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 ến một cái ghế dài ởgóc xa nhất để ngồi đọc. Có lằn, có một người hàng xóm xởi lởi ở Malá Strana đến ngồi cạnh ông và bắt chuyện, nhưng bác sì HeriberNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
t liền đứng lên, gập sách lại rồi bỏ đi mà không đáp lại một lời. Thế là dằn dần người ta bỏ mặc ông. Vâng, cách cư xử của bác sĩ Heribert đã đi đến mBÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 i là thậm chí sự kiện ấy được đưa lên báo! Tôi muốn kể về chuyện đó.Hôm đó là một ngày tháng sáu tuyệt đẹp. Đẹp đến mức ta có cảm giác là nụ cười của sự hài lòng tuyệt đỉnh đang nở rộng ở trên trời, ở dưới đất và trên môi của tất cả mọi người. Buổi chiều hôm đó, có một đám tang rất đẹp đi từ phố Ouj Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 ezd ra tới cổng thành. Người ta tiễn đưa ông Schepeler, viên chức của sở kế toán thành phố. Xin trời tha tội, nhưng quả thật tôi có cảm giác là nụ cườNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
i hài lòng kia củng có mặt cả ở đám tang này. Tất nhiên là không thể nhìn thấy mặt người quá cố, bởi chúng ta không có tục như các dân tộc ở phía nam.BÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 hưng nếubỏ qua cái nghi thức tang lề trang nghiêm cần có, ta không thể không nhìn thấy vẻ màn nguyện của nhừng người đưa đám, vẻ mãn nguyện thể hiện trên từng bộ phận cơ thể họ, trong cái đẹp tuyệt vời của ngày hôm ấy!Người hài lòng nhất là các thực tập viên của tòa thị chính, họ được khênh kiệu man Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 g quan tài ông Schepeler. Họ tranh nhau để được làm việc đó. Hai ngày trước khi đưa tang, họ bồn chồn náo nức chạy đi chạy lại ở công sở. Bây giờ thìNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
họ hãnh diện bước dưới kiệu, ai cũng tin tưởng rằng ánh mắt của cả thế giới đang tập trung vào mình, và cả thế giới đang tự nhủ: “Đây là nhừng thực tậBÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 của bà quả phụ Schepelerová tới hai mươi zlatý, cả khu Malá Strana đã biết về điều đó. Bây giờ ông ấy đi đưa tang, đầu hơi cúi xuống như đang suy nghi mông lung. Người hài lòng tiếp theo tên là anh Ostrohradský, người sản xuất dây thắt lưng, là hàng xóm và người có họ gần nhất với ông Schepeler. Tu Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 y khi còn sống, ông chú Schepeler không quan tâm chăm sóc gì đến cháu, nhưng bây giờ thì anh Ostrohradský đả được biết là trong di chúc của ôngchú cóNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
ghi là anh được kế thừa năm nghìn zỉatý. Đà mấy lần anh quay sang ông thợ nấu bia Kejfik để nói rằng “Ông ấy vậy mà có lòng tốt." Anh Ostrohradský đi BÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 i người là các ông Kdojek, Muzik và Homann, tất cả đều là nhân viên sở kế toán, nhưng có tuổi nghề ít hơn ông Schepeler, rõ ràng là họ cùng màn nguyện. ĩhậm chí, chúng ta phải đau xót mà nói rằng, đến ngay cả bà quả phụ Marie Schepelerová, lúc này đang ngồi một mình trong chiếc xe ngựa đi đầu đám ta Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 ng, cũng không cường lại được sự hài lòng, nhưng mà than ôi, nó không phải là sự hài lòng do ngày tháng sáu đẹp đẽ trực tiếp mang lại. Con người tốt bNhững câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2
ụng ấy chẳng gì cùng là đàn bà, mà đà ba ngày nay bà ấy được trở thành trung tâm của sự thương cảm nồng nàn của bằng ấy người, thì hài lòng là phải. SBÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo c Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 đặc biệt qua mảnh voan che mặt màu đen.Chỉ có ông Kejrik là người duy nhất thấy đau buồn vì cái chết của ông Schepeler và không thể nào nguôi được, ông Kejrik là Những câu chuyện về khu phố nhỏ ven sông: Phần 2 BÁC Sĩ HẠI ĐỜIhông phải bao giờ người ta cùng gọi ông ấy như vậy, mãi* cho đến khi xảy ra một việc. Nhưng việc ấy lại là việc lạ lùng đến mức mà báo cGọi ngay
Chat zalo
Facebook