KHO THƯ VIỆN 🔎

Chuong 1 chua xac dinh

➤  Gửi thông báo lỗi    ⚠️ Báo cáo tài liệu vi phạm

Loại tài liệu:     PDF
Số trang:         428 Trang
Tài liệu:           ✅  ĐÃ ĐƯỢC PHÊ DUYỆT
 













Nội dung chi tiết: Chuong 1 chua xac dinh

Chuong 1 chua xac dinh

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Chuong 1 chua xac dinh vuông đen sẫm lại, nhoà đi. Chuyến tàu chở người mẹ bé nhỏ của anh về quê thế là đã rời Hà Nội. Trong lòng người con chưa hề xa mẹ lâu bao giờ có một

sự trống rỗng đau đớn. Mấy ngày sắp chia tay, bà cụ lại đau mắt, ngụt ngoạt luôn, lúc nào cũng như khóc. Trong lúc hối hả thu xếp cho mẹ tản cư, anh Chuong 1 chua xac dinh

quên khuấy không mua cho mẹ mấy lọ thuốc nhỏ mắt. Anh bứt rứt, môi mím lại, nước mắt rưng rưng. Anh bước về phía ga, nhưng rồi lại ngoảnh lại nhìn cái

Chuong 1 chua xac dinh

khoảng trống im lặng của hàng rào còn mù sương. Con tàu bây giờ đang chạy trên cái cầu cổng đục. Trong cái toa chật lèn như nêm cối, người mẹ với cái

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Chuong 1 chua xac dinh. Vài hôm nữa yên hàn? Mấy hôm nay, người Hà Nội tản cư rầm rập. Từ giã nhau, ai cũng nói cái câu đầu lưỡi ấy như để tin với nhau rằng những ý nghĩ tố

t có thể chuyển dữ thành lành. Nhưng trong linh tính. Trần Văn thấy đây không phải là một cuộc chia tay trong dăm bữa nửa tháng. Giữa buổi tiễn đưa nà Chuong 1 chua xac dinh

y và ngày gặp lại, có một cái gì mùmịt, xa lăng lắc, đầy những tai biến khôn lường. Anh càng thương mẹ, trong cái thương có lẫn nhiều cảm phục. Anh bi

Chuong 1 chua xac dinh

ết trong thâm tâm, bà cụ muốn anh cùng về quê. Chẳng cỏ người mẹ nào muốn cho con chịu những thảm hoạ của chiến tranh. Nhưng bà cụ không ngăn anh vào

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Chuong 1 chua xac dinhc nhất”, ở đây, có cả cái tình của người mẹ chịu đựng chiều con, cả tấm lòng của một bà mẹ thấy việc con làm là phải và biết rằng nguy hiểm vẫn cứ phả

i để con làm. Mẹ đi rồi, Trần Văn có cảm tưởng như đầy mẹ vào một cuộc sống phiêu lưu. Gần đây, những tin tức về đồng bào tản cư không lấy gì làm tốt Chuong 1 chua xac dinh

đẹp lắm. Đã có vài vụ cướp bọc dọc đường. Nhiều người tiền lưng hết lại phải lộn ra. Báo Cứu quốc đã đăng nhiều bài nói về việc tồ chức làm ăn lâu dài

Chuong 1 chua xac dinh

cho bà con tản cư đề có thề trường kì kháng chiền. Mẹ anh, chân yếu taỵ mềm, sẽ làm gì mà sinh sống. Nhưng gay go nhất vẫn là vấn đề chiến tranh. Nếu

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Chuong 1 chua xac dinhong lúc này, không hề có một bức thư. Anh càng ghét người anh ruột. Hồi thuộc Pháp, Liêm làm tri huyện. Sau tổng khởi nghĩa, Liêm về ở cái đồn điền củ

a bố mẹ vợ ở Phúc Yên, luôn mồmchửi cách mạng. Mẹ không bao giờ ở với Liêm quá hai ngày. Mẹ thường nói Liêm đủ phú quý rồi, không phải lo cho nữa. Sự Chuong 1 chua xac dinh

thật, mẹ không ờ được với con cả vì vợ Liêm hợm của khinh mẹ chồng. Trần Văn không những ghét anh mà còn khinh nữa. Liêm học gạo, đào mỏ, đút lót đề t

Chuong 1 chua xac dinh

hi đỗ. Từ khi làm quan, Liêm chỉ nói những chuyện cụ Hoàng, cụ Vi, cụ Hà, mua đồn điền này, tậu nhà nhọ. Khó chịu hơn cả là thỉnh thoảng hai anh em gặ

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Chuong 1 chua xac dinhẹ hay là hẵng tạm về Phúc Yên. ít ra mẹ còn có ngưò’1 để nương tựa. Mẹ lưỡng lự mãi, cuối cùng nói: “Thôi, tao về Bắc. Tao có mấy mẫu các cụ để lại, t

ao chẳng phải nhờ vả vợ chồng nó .Chuyến tàu Phòng đầy ăm ắp người cũng sắp chạy. Tiếng còi rú một hồi dài thất thanh. Một cái đầu tàu đang phì phi ch Chuong 1 chua xac dinh

ạy một mình dồn những toa còn đẫm sương đêm cho chuyến tàu Nam. Lấp loáng đèn xanh đèn đỏ. Sân ga Hàng cỏ đông một cách khác thường, hơn cả những giáp

Chuong 1 chua xac dinh

Tết. Gió lạnh lùa dọc theo cái nhà cầu cao rộng. Trong buổi sáng mờ mờ, những đường ray rộng bát ngát vì không có nhiều toa che lấp như mọi khi. Phu

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Chuong 1 chua xac dinh đứng ngồi đen đặc. Hàng hoá phần lớn là những va li, hòm xiểng, khác với ngày thường toàn là những gồng gánh, thúng mủng, bồ con bồ lớn, lồng gà rọ l

ợn của những người buôn xuôi bán ngược. Không có những tiếng nói ồn ào. Chỉ có nhưng tiếng to nhỏ, thiết tha, những lời căn dặn thủ thỉ, những tiếng g Chuong 1 chua xac dinh

ọi nhau lo lắng, mệt mỏi:-Lại đây khéo lạc đấy, con.-về đến nhà, mợ viết thư ngay cho ngoài này con khỏi lo.-Đừng có đi đâu nhé. Mũ đỏ nó cán chết ngư

Chuong 1 chua xac dinh

ời ở Hàng Bông đấy. Đừng có lên phố Tràng Tiền nữa. Gạo đấy, thức ăn đấy, cứ ỏ' nhà con nhé.-Nó vào cả hiệu khách ở bờ sông tống tiền.-Nhớ đến hỏi cho

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Chuong 1 chua xac dinhvề quê có được ờ lâu không. Toạ thực sơn băng cụ ạ.-Thấy nói bà sắp cho cô Ngân đi ở riêng.-Ngày mai, ngày lành tháng tốt, tôi định lo cho cháu. Tinh

hình này, nhà cụ đốc lại xin hoãn. Nát cả lòng cà ruột vì con...Số đông hành khách là người già, phụ nữ và trẻ con. Không bỏng một chàng phong lưu côn Chuong 1 chua xac dinh

g tử, tay không bận hành lí, ung dung đi bách bộ trên ke. Mấy nhân viên nhà ga đứng trước phòng giấy buồn tênh nhìn khách, tay che miệng ngáp vặt. Một

Chuong 1 chua xac dinh

tốp ba người vệ quốc quân, đang đứng chỉ trỏ như nhằm nơi bố trí. Họ đã mặc cái áo bông trấn thủ với những đường may hình quả trám, phảng phất như bứ

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Chuong 1 chua xac dinh còn lạ mắt đối với người Hà Nội, cộng với vẻ nghiêm nghị của mấy anh bộ đội, đã gợi trong trí tưởng tượng của Trần Văn cái không khí của chiến sự rồi

.Trần Văn len lỏi trong đám đông để tới cái cổng ra vào. Chợt anh trông thấy bà hai Vịnh và Trinh đứng trước phòng dây nói của nhà ga. Chỗ này tương đ Chuong 1 chua xac dinh

ối thưa người. Anh định lờ đi thẳng. Nhưng bà cụ đã hỏi anh:-Cậu giáo ra ga cỏ việc gì đấy?Anh không niềm nở lắm:

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

SỐNG MÃI VỜI THỦ ĐÓNguyễn Huy TưởngCHƯƠNG 1Cái toa cuối cùng của chuyến tàu Bắc đã len ra khỏi hàng rào địa phận nhà ga. Trần Văn nhìn theo cái khung

Gọi ngay
Chat zalo
Facebook